Điểm báo tường ngày 20/11/2011!
- Thứ sáu - 04/08/2017 12:56
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Sáng nay, một chút gió thu còn vương lại nhẹ nhàng trên tà áo lấp lánh của những hạt nắng đông dịu nhẹ, mơn man – mơn man – Đông năm nay thật lạ.

Tiết trời chỉ se lạnh, giữa những cơn mưa lại có ngày nắng đẹp, khô, ấm áp, dễ chịu vô cùng. Hình như thời tiết cũng muốn chung vui cùng chúng ta. Và mấy hôm nay trường Lê Hồng Phong đang náo nức thi đua lập nhiều thành tích để chào mừng ngày hội lớn, ngày 20/11 – Ngày nhà giáo Việt Nam – Niềm hân hoan háo hức đang thể hiện rõ trên từng khuôn mặt các cô cậu học trò bao nỗi niềm cảm xúc muốn được bày tỏ lời tri ân đến thầy cô – Những người lái đò thầm lặng, miệt mài và lớp lớp học sinh thân yêu bằng những bài báo tường thật đẹp, thật có ý nghĩa.
Xin mời quý vị đại biểu, quý thầy cô hãy đến với những tờ báo tường để cảm nhận được những tình cảm chân thành sâu sắc mà các em gởi gắm qua những nét hoạ tiết, trang trí những bài thơ, bài văn. Dù chưa thật hay nhưng rất đỗi chân thành.

Năm nay các em đã trổ hết tài năng hội hoạ, văn chương của mình để làm vui lòng thầy cô thì phải ! Để rồi ẩn chứa trong những nét vẽ, nét hoạ tiết công phu đó là cả một tấm lòng chan chứa yêu thương.

Dù hình thức trang trí và nhan đề các tờ báo ở từng khối lớp khác nhau nhưng đều rất đẹp, rất ấn tượng, bắt mắt. Nào là Cỏ non, Mầm non, Vươn lên, Hạt nắng, Hoa học trò, Đôi cánh, Kính vạn hoa, Sắc màu, Nhớ, Cầu kiều, Lời tri ân. Song tất cả đều tập trung thể hiện một cảm xúc, một nỗi niềm đó là lời tri ân với các thầy cô giáo nhân ngày 20/11.

Chúng ta hãy lắng nghe tâm tình của tập thể lớp 6/1 qua tờ báo Tri ân . Cứ đến ngày 20/11 trong lòng mỗi học sinh chúng em đều nôn nao những cảm xúc khó tả - Nhớ lại ngày nào khi những bước chân chập chững cùng chúng em lạc lõng giữa một thế giới mới lạ với bao điều còn bỡ ngỡ, rụt rè. Thầy cô đã chắp lên đôi cánh ấy những niềm tin, khát vọng và biết bao hoài bão. Có khi nào thầy cô hỏi bao nhiêu người khách đã sang sông ? Bao nhiêu khát vọng đã vào bờ ? Bao nhiêu ước mơ thành hiện thực? Thế nhưng có mấy ai sang bờ mà biết ngoái đầu nhìn lại thầy ơi !

Những tình cảm thiết tha cất lên từ đáy lòng ấy cũng là những dòng cảm xúc dâng trào muốn bày tỏ lời biết ơn vô hạn, công lao to lớn của thầy cô của em Quốc Nguyên lớp 9/3 - Lời thầy dạy em khắc ghi mãi trong lòng.Quên sao được thầy ơi kỷ niệm Bạn bè thầy cô những buổi đến trường
Quên sao được những tháng ngày đến lớp
Thầy động viên, an ủi, vỗ về
Người dắt em đến bến bờ tri thức
Người cho em niềm tin và nghị lực.
Chính là thầy – Người sống mãi trong em.
Ta cũng bắt gặp tình cảm ấy của em Minh Triết lớp 7/2
Nước từ nguồn dù chảy ra muôn lối
Cũng sẽ về với biển cả mà thôi
Cảm ơn thầy đã cho em đôi cánh
Bay giữa đời dù mưa vẫn đang rơi.
Vâng ! Thầy cô là những người đi gieo hạt – Dưới mái trường những mầm xanh lần lượt vươn lên trong muôn ngàn sắc nắng để rồi mai kia những hạt nắng tung bay vào bầu trời xanh toảsáng lấp lánh hạt nắng của người gieo hạt – hạt nắng của những mầm xanh đang tô thắm cho đời – Đó là tâm tình cất lên từ Hạt nắng của lớp 6/3.

Thầy cô chính là những hạt nắng long lanh toả sáng để soi đường dẫn lối các em đến bến bờ tri thức, tương lai xán lạn. Nào chúng ta hãy biến đôi mắt của chúng ta thành những kính vạn hoa. Hãy cho tâm hồn ta được rộng mở để nhìn thấy cuộc đời luôn tươi đẹp, để cất lên tiếng nói từ chính đáy lòng mình: Em yêu thầy cô lắm ....Đây là lời tâm tình thành kính của các em lớp 8/2 qua tờ báo Kính vạn hoa. Và tập thể lớp 8/3 cũng muốn trổ tài, làm nhà thơ, nhà văn, nhà họa sĩ để gửi vào mỗi trang viết là tình yêu thương, nỗi lòng biết ơn thầy cô vô hạn. Qua lời tri ân này rất mong quý thầy cô sẽ nhận được tình yêu thương vô bờ bến của chúng em gửi đến thầy cô.
Em Viết An lớp 8/3 muốn nói với Cô rằng:
Con thương cô lắm lắm
Những đêm trời trở rét
Cô ngồi bên chiếc đèn
Miệt mài trang giáo án
Chắc làm cô mệt lắm
Có đúng vậy không Cô?
Và em Quỳnh Như lớp 6/1 cũng thốt lên tình cảm đó với Cô:
Có một nàng tiên cổ tích
Hiện hữu trong từng giấc mơ
Là cô giáo của em đó
Em yêu cô nhiều lắm – lắm cô ơi!
Lời bộc bạch của các em sao quá đỗi chân thành – Sao các em thấu hiểu công việc của người lái đò đến thế ? Cô chẳng mệt đâu khi nhận được những tình cảm đầy ắp yêu thương ấy dành cho cô- Có những học trò như các em thầy cô thật mãn nguyện, hạnh phúc biết nhường nào!

Những lời tri ân của các em học sinh lớp 9 lại thể hiện cách khác: Bốn năm gần trôi qua nhìn lại tất cả rồi bất chợt nhận ra thời gian trôi qua thật nhanh để rồi luyến tiếc ta chưa kịp tâm sự với bạn bè nhiều nỗi niềm thầm kín, ta chưa bao giờ nói với thầy cô giáo của mình một lời chân thành để cảm ơn công lao dạy dỗ - Sắp xa trường, xa thầy cô, bạn bè buồn và nhớ xiết bao! Lời em Quang Tiến lớp 9/2 đã bộc bạch như thế:
Những ngày qua tất cả giản đơn thôi
Một ánh mắt, nụ cười hay phút hờn giận vu vơ
Những con điểm thầy buồn nhưng không nói
Để bây giờ day dứt mãi không thôi
Những kỷ niệm chẳng gọi thành tên
Sao vẫn chảy âm thầm trong ký ức
Phút xa trường đừng ai buồn ai khóc
Để ngày mai thao thức nhớ về nhau.
Nhớ lắm chứ! Day dứt lắm chứ - Khi thời gian xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô sắp đến – Buồn lắm thay!
Thầy cô ơi! Chỉ một trang giấy thôi làm sao có thể nói hết những nỗi niềm riêng và tình chung của người học trò với mỗi thầy cô. Trong ngày hội vui này, chúng em muốn được vui cùng niềm vui với thầy cô, được là người sẻ chia những giờ phút hạnh phúc nơi mái trường dấu yêu .Thầy cô mãi là người lái con đò kiến thức. Nhưng xin mái tóc kia đừng chuyển màu – Xin những nếp nhăn chỉ là nếp nhăn nơi khóe miệng vui cười thầy cô nhé! Đấy là lời muốn nói với thầy cô qua tờ báo Cầu kiều lớp 9/3.

Người lái đò âm thầm lặng lẽ
Vẫn ngày ngày chống chèo đưa lớp lớp người qua ./.