Xa lắm rồi một góc trời thương nhớ
Đôi nhạn chiều viễn xứ rẽ chia hai
Em vô tình quay đi không ngoảnh lại !
Tình yêu ơi, sao nỡ vội hững hờ!
Để anh buồn hồn lạc giữa vần thơ,
Để đêm đêm mơ về nơi xa ấy...
Em có biết anh yêu em là vậy !
Sao hững hờ lỡ nhịp khúc tình ca.
Em xa rồi như trời xuân thiếu hoa
Như mưa sầu giăng giăng khắp lối
Anh âm thầm bước lê trong đêm tối
Kỷ niệm nào quên được giữa cơn say
Anh sẽ nói từ trái tim bỏng cháy
Lời nồng nàn chỉ gởi đến riêng em
Yêu em nhiều như ngàn ánh sao đêm
Mãi lấp lánh muôn đời không thay đổi
Rằng yêu em anh sẽ không từ chối
Làm tù nhân cho suốt cuộc đời em
Nếu mai kia dẫu sông cạn đá mềm
Tình yêu ấy vẫn sẽ là mãi mãi.
Không có em đời lạnh lùng tê tái
Gió thu về anh ngỡ gió đông sang.
Còn đâu nữa những khoảng trời lãng mạn
Tình yêu ơi, sao lặng lẽ hững hờ!
-PHẠM LỢI-
Tháng 9 năm 2010